Review sách
Review sách ĐỐI THOẠI VỚI THƯỢNG ĐẾ (Ha Va Phạm)
Chúng ta có thể nói rằng, chưa bao giờ hệ thống niềm tin của nhân loại có thể bị thách thức, lung lay đến như vậy. Vâng, dù bạn vô thần hay hữu thần thì bạn vẫn có một hệ thống niềm tin của riêng mình về tình yêu, giáo dục, chính trị, xã hội, và nếu là như vậy thì thật khó để bỏ qua quyển sách này nếu bạn muốn kiểm tra lại những niềm tin đó có còn phù hợp hay không, những niềm tin có lẽ đã chẳng có thay đổi sâu sắc gì suốt vài trăm năm rồi.
Đúng – sai, thiện – ác, thưởng – phạt là những công cụ mà thế giới dùng để kiểm soát và chi phối tư tưởng, hành vi con người, và nếu bây giờ sự tồn tại, tính phù hợp của chúng bị thách thức thì bạn nghĩ như thế nào? Và đúng là như vậy, tự do ý chí – tự do hành động là món quà vĩ đại mà tạo hóa ban cho mỗi người, vậy tại sao ta làm 1 điều thì được thưởng còn điều khác thì bị trừng phạt? Tại sao thế này đúng còn thế kia thì sai? Nếu thật sự tự do thì làm gì có chuyện ấy, đó đâu phải là tự do thật sự!
Bạn có cho rằng cuối cùng Hitler đã nghĩ rằng việc ông ấy làm là sai không? Nếu khi bạn đưa ra một tuyên bố mà có mười triệu người đều đồng ý với bạn rằng bạn đúng thì bạn chẳng thể nào nghĩ mình sai được đâu.
Và, đôi khi cũng không cần đến mười triệu người đâu. Hãy nhìn xem, cha mẹ thì bất đồng với con cái, thầy cô với học sinh, dân tộc này với dân tộc khác, nước này với nước khác,…Thật nguy hiểm trong một thế giới mà ai cũng nghĩ rằng tiêu chuẩn của bản thân thì đúng còn người khác thì sai!
Tại sao phụ nữ hưởng thụ tình dục một cách công khai lại phải chịu chỉ trích, búa rìu của dư luận? Trong khi đó một người đàn ông đang nằm hấp hối trên chiến trường lại được tung hô và ca ngợi?
Cái gọi là lẽ phải có phải là thứ được quyết định và thỏa thuận bởi số đông?
Tại sao người ta không tiếc một đồng cho nhiều trò giải trí, trong khi đó các bác sĩ, nhà nghiên cứu phải đi xin trợ cấp từng đồng một để tạo ra phương thuốc chữa trị bệnh tật?
Ngay bây giờ đây, cuốn sách này đã đến trước chúng ta để nhắc rằng, đã đến lúc mỗi người phải tự quyết định lấy thay vì để cho người khác, cơ cấu khác quyết định thay! Đã đến lúc tự nắm lấy dây cương niềm tin của mình thay vì phó thác nó cho người khác! Và bạn sẽ làm như vậy, trừ khi bạn vẫn muốn để cuộc đời mình cho người khác định đoạt rồi họ sẽ nói rằng đó là vì quyền lợi của bạn.
Nếu bạn đã từng thật sự thắc mắc về sự tồn tại của đúng – sai, thiện – ác, thưởng phạt, tại sao lại có tình trạng rối ren và mâu thuẫn trong giáo dục, y tế, chính trị, xã hội, tình yêu, tình dục,…? Điều gì đã tạo nên hết thảy dịch bệnh, thiên tai trên thế giới này? Và quan trọng hơn, nếu trong đời bạn đã thắc mắc rằng đâu là mục đích cuộc đời bạn, ý nghĩa cho sự tồn tại của bạn? Thì xin chúc mừng bạn, Thượng đế đã đến đây để giúp bạn trả lời chúng, nhưng điều quan trọng là bạn có muốn đồng hành cùng Ngài hay không mà thôi. Còn nếu bạn không muốn thay đổi bây giờ, thì không sao cả, chừng nào bạn thấy hệ thống niềm tin của bạn không còn phục vụ hiệu quả cho bạn để đạt đến những gì bạn muốn nữa thì cũng không muộn.
Hãy sẵn sàng trước tiên bằng cách mở rộng tâm trí vì những niềm tin hiện tại của bạn sẽ bị cuộc đối thoại này thách thức đấy, đây là nơi mà những hiểu biết từ cổ tích, thần thoại và tôn giáo,… của bạn sẽ được lật ngược lại, nhưng đây không phải là sự thách thức để làm cho tàn lụi mà là để cho phát triển, không phải thu hẹp mà là mở rộng, không phải phán xét mà là chấp nhận và không phải sống trong sợ hãi và hoang mang mà là sống trong tình yêu với sự thật!
Hãy chọn để biết sự thật vì sự thật sẽ giải phóng bạn tới tự do!
Mỗi suy nghĩ, lời nói và hành động của bạn trong từng giây phút chính là một sự tuyên bố với thế giới về Bạn là Ai.
Dưới đây là vài trích đoạn hay mình xin trích ra:
“Ý Nghĩ Cao Nhất luôn luôn là ý nghĩ chứa đựng niềm vui. Lời Nói Rõ Ràng Nhất là lời nói chứa đựng sự thật. Cảm Giác Lớn Lao Nhất là cảm giác mà ngươi gọi là yêu thương”.
“Mọi người, ai cũng đặc biệt, và mọi giây phút đều là vàng ngọc. Không có người nào và không có lúc nào đặc biệt hơn người khác, lúc khác”.
“Đôi khi con người ta phải phải tiến hành chiến tranh để đưa ra lời khẳng định lớn nhất về người mà họ thực sự là: một con người kinh tởm chiến tranh”.
“Yêu thương là thực tại tối hậu. Nó là thực tại tối hậu duy nhất. Là tất cả. Cảm giác yêu thương là kinh nghiệm của ngươi về Thượng đế.”