Review sách
Review sách “BỐ CON CÁ GAI” (Bi Tồ)
Quyển sách này nó hợp với hai từ “Đáng ghét”. Tại sao à?
Nó làm mình rơi nước mắt chỉ từ những trang đầu tiên. Đau lòng, tức giận, ngộp thở, mình luôn phải ngửa cổ lên mỗi khi đọc tiếp, hai mí mắt cảm giác giật giật muốn đau chỉ vì mình không muốn khóc ở chỗ đông người. Sao mà nó buồn quá chẳng có một chút tươi sáng nào cả. Một cậu bé 10 tuổi-Daum trong sáng, thông minh, em vẫn luôn chiến đấu với căn bệnh ung thư máu của mình. Daum mạnh mẽ lắm vì Daum đã có một người bố hết mực yêu thương đồng hành. Yêu thương tới độ cả thế giới của bố chỉ có mình em. Dù có thức ngày thức đêm, sụt cân, bạc đầu hay thậm chí bán đi phần thân thể mình bố cũng làm hết. Bố ngốc nghếch như con cá gai, bố sẽ chết khi không còn cá gai con bên cạnh.
Có câu văn trong sách như này làm mình cứ suy nghĩ mãi: “NGÀY HÔM NAY MÀ BẠN VỪA TRẢI QUA THẬT VÔ ÍCH, LÀ NGÀY MAI MÀ MỘT AI ĐÓ ĐÃ CHẾT DẦN VÀO NGÀY HÔM QUA TỪNG KHAO KHÁT MUỐN ĐƯỢC SỐNG”
Vào ngay thời điểm dịch bênh như thế này thì câu ấy nó lại càng thấm thía, cuộc đời vốn dĩ vô thương, sinh mệnh ngắn ngủi. Bản thân mình đã có những ngày chỉ lướt facebook, đầu vẽ ra tỉ thứ chuyện vớ vẩn để nghĩ nhưng chẳng làm gì để thay đổi cả. Mình chỉ mải mê với những thứ linh tinh mà quên đi cả tình yêu thương của gia đình.
Hãy trân trọng giây phút đang được sống, trân trọng gia đình vì chẳng có ai yêu thương mình như vậy cả. Cho đi mà chẳng mong nhận lại một chút nào.
Bản thân mình với cuốn sách có rất nhiều cảm xúc nhưng không hiểu sao khi viết review lại mình không diễn tả hết được. Hãy cứ thử đọc nó, sống trong nó đến tận trang cuối cùng nhé. Hãy thử đi….