Review sách
Review sách “NGÀN MẶT TRỜI RỰC RỠ” (Phan Hoang Nam)
Giày xéo, đau thương nhưng tuyệt đẹp.
Mình không chắc đây sẽ là sự lựa chọn tốt nhất để đọc trong mùa dịch đối với tất cả mọi người vì câu chuyện hơi nặng nề và màu sắc buồn chiếm tới hơn 90% nội dung. Nhưng với mình quyển sách đã mang lại một cảm xúc quý giá, một góc nhìn khác hơn về số phận con người – những sự lựa chọn, tình yêu và gia đình. Mình sẽ không đi nhiều về cốt truyện, mà sẽ chia sẻ về trải nghiệm cảm xúc cá nhân về tác phẩm được giới phê bình gọi là tuyệt tác này.
Vận mệnh là điều không ai trong chúng ta có thể chạy thoát được. Hầu như tất cả các nhận vật đều bị số phận trêu đùa, hay nói đúng hơn là thử thách bằng vô vàn cách khác nhau. Có những thời điểm, một số việc không thể hoặc không kịp phân định đúng hoặc sai mà đó là điều duy nhất họ có thể làm. Có những lựa chọn đã để lại hối tiếc không bao giờ sửa đổi được, nhưng cũng có những lựa chọn đưa con người đến với hạnh phúc thực sự. Điều đặc biệt là quyết định về số phận của chính các nhân vật hầu như không nằm ở bản thân họ mà đó là điều duy nhất họ có thể làm giữa muôn vàn định kiến xã hội và giá trị đạo đức. Mình yêu thích cách lồng ghép các số phận vào nhau, một cách tự nhiên đời thường mà cũng rất bất ngờ.
Tình yêu và gia đình là chủ đề được khai thác rất nhiều trong tác phẩm nhưng lại ẩn chưa nhiều về nỗi đau, ràng buộc, định kiến. Hy vọng vẫn luôn tồn tại trong 2 nhân vật chính – 2 người phụ nữ với cá tính và mơ ước hoàn toàn khác nhau nhưng sau cùng lại gặp nhau khi số phận quyết định họ phải chịu chung một nỗi thống khổ: bạo lực gia đình và phân biệt giới tính. Nhiều hơn đôi lần hy vọng nhen nhóm rồi vụt tắt khiến người đọc muốn tin là những người phụ nữ ấy đã hoàn toàn tuyệt vọng. Niềm tin về một tương lai tươi đẹp của những con người nhỏ bé này bị vùi dập đúng như tình hình chính sự phức tạp ở Afghanistan bấy giờ, nơi bối cảnh câu chuyện được xây dựng. Nhưng rồi khi đi đến tận cùng của nỗi đau thì con người ta, dù yếu đuối nhất hoặc bị thuyết phục theo cách đó, lại bộc lộ sức mạnh chưa từng thấy ở bản thân. Và cuối cùng thì chính niềm tin vào tình yêu và gia đình là chìa khoá giải quyết mọi nút thắt. Kết thúc vui có, buồn có nhưng đó là một hồi kết đẹp.
Có 2 điều mình yêu đặc biệt yêu thích về tác phẩm:
Thứ nhất, cách dàn trải mạch cảm xúc theo nhân vật khá thách thức. Nửa đầu của quyển sách ghìm cảm xúc của người đọc xuống tận cùng của nỗi đau theo chính các nhân vật. Bản thân mình đọc mất gần 4 ngày (không liên tục) để xong nửa phần này vì tâm trạng rất đau buồn. Nhưng nửa phần sau như một mảng đối lập, niềm tin được nhen nhóm theo chính nhân vật, cảm xúc chuyển biến ngoạn mục, đọc không thể ngưng và hoàn thành nốt chỉ vỏn vẹn 1 ngày. Nửa phần sau giống như giải thoát chính cảm xúc người đọc nên có thể sẽ lấy đi kha khá nước mắt độc giả (những người có trái tim hơi lãng mạng giông giống mình, hihi).
Thứ hai, chất liệu câu chuyện được khai thác từ những con người rất bình thường, không phải những thiên tài hay đặc biệt nổi bật ở một lĩnh vực nào. Theo tìm hiểu của mình thì thực tế tác giả muốn khai thác những câu chuyện thật đang diễn ra tại vùng Trung Đông để thế giới biết thêm về con người nơi đây, từ đó có sự đồng cảm và trợ giúp nếu có thể. Nhưng ở cảm nhận cá nhân mình, việc sử dụng chất liệu này khiến mạch cảm xúc trở nên mãnh liệt hơn. Những con người nhỏ bé và bình thường nhất, giữa muôn vàn vùi dập, đau khổ và mất mát của số phận nhưng vẫn giữ được tâm hồn toả sáng rực rỡ như hàng ngàn mặt trời. Có thể không phải quá to lớn, nhưng rất đẹp đẽ và trọn vẹn trong tâm hồn nhau.